Này, em ơi…
Đã lâu rồi em chẳng thuộc về ai
Trái tim em từng đôi lần ngốc dại
Mắt nâu em từng khóc thầm hoang hoải
Má lúm em từng héo úa nhạt phai!
À, em ơi…
Ngay lúc này em chẳng thuộc về ai
Nhân sinh vẫn lắm người qua kẻ lại
Định mệnh nào còn tìm trong mê mải
Liệu đến ngày nắng đủ để hoa khai?
Mà, em ơi…
Lỡ mai này em chẳng thuộc về ai
Người lo em lối về hoang cỏ dại
Người xót em tình duyên sao trễ nải
Người hỏi em: “thật chẳng cần bờ vai?”
Thì, em ơi…
Tốt hơn là em chẳng thuộc về ai
Đường rộng dài mặc chân em thoải mái
Em cứ hãy điềm nhiên và tự tại
Em cứ đừng là ai của riêng ai!
_NTDH_
Vui lòng trích nguồn: "An Hằng's blog" khi đăng lại bài của blog này. Cảm ơn các bạn! |