(Bài viết mượn tựa đề bài hát của nhạc sĩ Lê Vinh – bài mà tui nghe từ nhỏ nhưng càng lớn càng thấy thấm) Thiệt ra, hồi giờ câu hỏi mà tui khó trả lời nhất là: “Ê mày, Hà Nội có chỗ nào để đi chơi?”. Với tui, […]
Đọc tiếpDanh mục: Đi & Yêu
Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
“Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng, em chở mùa hè của tôi đi đâu” (Phượng hồng, nhạc Vũ Hoàng, phổ thơ Đỗ Trung Quân). Không biết ngày xưa bác nhà thơ và bác nhạc sĩ đã rung động với loài hoa này đến mức nào mà cảm tác […]
Đọc tiếpHương mùi già ngày tết
Sau chuyến công tác vào những ngày cuối năm, quà cho má là mấy bó mùi già, quả treo lúc lỉu. Má ngẩn ngơ nhìn theo, thấy phảng phất trong hương thơm dịu dàng của loài rau mộc mạc là bóng bà ngoại lụi cụi đun nồi nước mùi. Giữa […]
Đọc tiếpMắc kẹt trong quá khứ
Tại sao tạo hóa lại để đôi mắt con người ở phía trước? Là để người ta luôn nhìn thẳng về tương lai, chứ không phải lúc nào cũng hoài niệm và mắc kẹt trong quá khứ. Hoài gọi điện cho tôi vào một buổi chiều buồn, khi cái không […]
Đọc tiếpNhớ gì như nhớ…đồ ăn? (Phần 2)
Ây da! Cái thể loại thèm muốn mà đã thành chấp niệm ấy à, dễ mà phớt lờ được thì đời đã suôn hết rồi. Bởi vậy, nó ngày nhớ đêm mong cho mau hết học kì, để đến hẹn lại lên mỗi năm 2 lần nghỉ hè nghỉ tết, […]
Đọc tiếpNhớ gì như nhớ…đồ ăn?
“Anh đi anh nhớ quê nhà, Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương Nhớ ai dãi nắng dầm sương, Nhớ ai tát nước bên đường hôm mai” _Á Nam Trần Tuấn Khải_ Không nhớ rõ là từ lúc nào mà nó được biết, được nghe, được học qua mấy […]
Đọc tiếpTốt hơn là em chẳng thuộc về ai!
Này, em ơi… Đã lâu rồi em chẳng thuộc về ai Trái tim em từng đôi lần ngốc dại Mắt nâu em từng khóc thầm hoang hoải Má lúm em từng héo úa nhạt phai! À, em ơi… Ngay lúc này em chẳng thuộc về ai Nhân sinh vẫn […]
Đọc tiếp